Sau nhiều năm bươn chải mưu sinh nơi phố thị, anh Hoàng Văn Quốc quyết định trở về quê hương lập nghiệp. Tại địa phương, anh may mắn được nhận vào làm tại một doanh nghiệp lớn chuyên sản xuất dược liệu. Nhờ được công ty tạo điều kiện đào tạo bài bản và tích lũy kinh nghiệm qua quá trình làm việc thực tế, tay nghề kỹ thuật của anh Quốc ngày càng vững vàng. Hiện nay, anh đã trở thành một lao động lành nghề, đáp ứng tốt các yêu cầu sản xuất cao của doanh nghiệp và góp phần không nhỏ vào sự phát triển tại quê nhà.
“Ban đầu tôi cũng chỉ nghĩ xin vào làm công nhân cho ổn định, ai ngờ được công ty tạo điều kiện cho học hỏi, đào tạo kỹ thuật rất bài bản. Từ chỗ chưa biết gì, tôi dần quen với công việc, có người hướng dẫn tận tình, vừa học vừa làm. Giờ tôi nắm chắc quy trình kỹ thuật, có thể đứng máy, kiểm tra chất lượng, thậm chí hỗ trợ cả công nhân mới,” anh Quốc chia sẻ.
Ông Trương Văn Mùi, Giám đốc Công ty Cổ phần Đầu tư phát triển Công Thành cho biết: “Nguồn lao động nông thôn ở địa phương rất dồi dào nhưng phần lớn thiếu kỹ năng nghề. Vì thế, công ty chúng tôi luôn chủ động tổ chức đào tạo kỹ thuật trong quá trình làm việc. Đào tạo tại chỗ không chỉ giúp ổn định sản xuất mà còn giữ chân người lao động, tạo dựng lực lượng gắn bó lâu dài. Người lao động có kỹ năng thì mới có việc làm ổn định, doanh nghiệp mới phát triển bền vững.”
Không chỉ riêng anh Quốc, thời gian qua, nhiều lao động phổ thông tại địa phương cũng đã được doanh nghiệp tổ chức đào tạo, hướng dẫn kỹ thuật bài bản ngay trong quá trình làm việc. Nhờ đó, họ từng bước nâng cao tay nghề, từ chỗ chưa có kinh nghiệm trở thành những công nhân lành nghề, đáp ứng tốt yêu cầu sản xuất. Việc đào tạo tại chỗ không chỉ giúp doanh nghiệp ổn định nhân lực mà còn tạo điều kiện để người lao động có việc làm ổn định, gắn bó lâu dài với quê hương.
Chị Lê Thị Thủy, Công nhân xưởng may Thanh Bình, tổ dân phố Dạ Lê, phường Thủy Vân, quận Thuận Hóa chia sẻ: “Trước đây tôi chỉ biết làm ruộng, làm thuê vặt. Sau khi được học nghề may do phường và xưởng phối hợp tổ chức, tôi được nhận vào làm chính thức. Có nghề trong tay, giờ thu nhập đều đặn hàng tháng, đời sống gia đình cũng ổn định hơn nhiều.”
Nhiều người dân tay nghề cao tham gia vào các doanh nghiệp tại địa phương
Chủ xưởng may, ông Nguyễn Văn Quảng cho biết, hiện tại đơn vị đang phối hợp với các trung tâm hướng nghiệp và chính quyền địa phương để đào tạo nghề cho phụ nữ và lao động nhàn rỗi. “Chúng tôi ưu tiên tuyển dụng người đã qua đào tạo. Ngoài ra, ai chưa có tay nghề sẽ được đào tạo ngắn hạn miễn phí. Chúng tôi hướng tới xây dựng một mô hình sản xuất nhỏ gắn với làng nghề truyền thống để người dân không phải đi làm ăn xa mà vẫn sống tốt trên chính mảnh đất quê hương mình.”
Công tác đào tạo nghề cho lao động nông thôn hiện nay đã có sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị và các tổ chức, doanh nghiệp, xây dựng được nội dung, chương trình, kế hoạch tổ chức thực hiện rõ ràng. Hoạt động đào tạo nghề có sự tham gia của các trung tâm đào tạo hướng nghiệp, dạy nghề, các cơ sở sản xuất kinh doanh để hướng đến xuất khẩu lao động, khôi phục, phát triển làng nghề truyền thống, qua đó tạo việc làm cho lao động nông thôn trong độ tuổi lao động hoặc đã hết tuổi lao động nhưng vẫn còn sức lao động, có nhu cầu về việc làm để tăng thu nhập, cải thiện, nâng cao đời sống.
Theo bà Ngô Thị Ngọc Khánh, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ phường Thuỷ Vân, quận Thuận Hóa thì công tác đào tạo nghề hiện nay đã có sự vào cuộc đồng bộ từ chính quyền đến các hội đoàn thể. “Phụ nữ ở vùng ven đô hay nông thôn thường chịu nhiều thiệt thòi trong tiếp cận việc làm. Vì thế, Hội phụ nữ tích cực vận động chị em tham gia các lớp học nghề, từ nấu ăn, may mặc đến chế biến thực phẩm. Có nghề, chị em tự tin hơn, thu nhập cũng được cải thiện rõ rệt.”
Ông Đặng Tứ Minh Sơn, Phó Giám đốc Trung tâm Dịch vụ việc làm, Sở Nội vụ thành phố Huế đánh giá: “Đào tạo nghề cho lao động nông thôn không chỉ giải quyết vấn đề trước mắt, mà còn tạo nền tảng để phát triển bền vững. Khi người dân có tay nghề, họ sẽ chủ động phát huy lợi thế sẵn có của địa phương như làng nghề, nông sản, dịch vụ… để tạo ra việc làm, nâng cao thu nhập. Có thể nói, đây chính là cách trao ‘cần câu’ để người dân tự lo cho cuộc sống, từ đó góp phần giảm nghèo bền vững.”
Có thể thấy đào tạo nghề cho lao động nông thôn, người dân sẽ phát huy năng lực, sở trường, khả năng cũng như biết khai thác những lợi thế sẵn có của gia đình, địa phương từ đó tạo ra việc làm, nâng cao thu nhập, đó chính là một cách trao “cần câu” vào tay người dân, hay nói một cách khác đó chính là chìa khóa để người dân thoát nghèo bền vững.
Nguyễn Hiếu