Kỷ niệm tuổi thơ với những ngày xưa cũ, kỷ niệm cùng những câu chuyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh hơn chục năm qua được tái hiện tại Tháp Bút, hồ Hoàn Kiếm sáng 22.9. Hàng trăm độc giả, đa phần là các bạn trẻ cùng xếp hàng dài để được giao lưu, ký tặng sách, đắm mình trong không gian phố đi bộ mùa thu Hà Nội, để nghĩ về kỷ niệm với những hình ảnh thân thương, nghĩ về cả một bầu trời tuổi thơ nằm trong từng câu truyện. Vừa lật giở cuốn sách, Nguyễn Phương Thảo, sinh viên năm thứ 3, Trường Đại học Hà Nội vừa hân hoan: “Đây là lần thứ hai em đi dự chương trình ký tặng sách rồi, không còn hồi hộp như lần trước nữa nhưng rất vui vì được gặp bác Nguyễn Nhật Ánh lần nữa. Em đến đây từ 4 giờ 30 sáng, nhiều bạn hâm mộ đến sớm hơn nữa, có bạn còn chọn cách đến từ tối hôm trước. Đến sớm thì sẽ được tặng quà là một cuốn sách bìa cứng, và một kính vạn hoa. Thực ra quà chỉ là một phần thôi nhưng quan trọng là có ý nghĩa rất lớn”.
Ý nghĩa lớn ấy là cảm giác được cùng đồng điệu qua từng trang sách, là tâm trạng háo hức, hồi hộp chờ đợi được gặp tác giả của cuốn sách yêu thích, là được sống dậy những suy tư hồn nhiên, trong trẻo tuổi mới lớn. Có thể nói, đó chính là thành quả cho công cuộc lao động chữ nghĩa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đều đặn những năm qua. Từ Kính vạn hoa, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Cô gái đến từ hôm qua, Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ… và giờ là Làm bạn với bầu trời. “Làm bạn với bầu trời” (NXB Trẻ) tiếp tục đi theo lối viết quen thuộc nhưng không hề nhàm chán của Nguyễn Nhật Ánh, đó là một câu chuyện giản dị, chứa đầy yếu tố bất ngờ. Ngòi bút hướng về thế giới trẻ thơ của nhà văn một lần nữa làm những người lớn khẽ mỉm cười rung động khi gặp chính mình nơi quá khứ.
Tèo, nhân vật chính của câu chuyện, từng trải qua một vụ tai nạn khủng khiếp khiến cột sống của cậu bị tổn thương nghiêm trọng và ngày qua ngày phải nằm một chỗ. Thế nhưng niềm tin cuộc sống vẫn luôn nảy nở trong tâm hồn đứa trẻ ấy thay cho nỗi buồn tủi, chán chường, cáu giận. Vì nằm một chỗ nên hàng ngày, bên cửa sổ, Tèo ngắm nhìn bầu trời, ban đêm là mặt trăng và những vì sao, ban ngày là màu xanh hiền hòa, với mây trắng, với chim chóc và cả những cơn mưa. Tèo yêu bầu trời cao xanh và từ đó yêu cả những con người xung quanh cậu. “Và bầu trời còn có ý nghĩa ẩn dụ nữa. Bầu trời tượng trưng cho sự rộng mở, bình yên. Chính vì thế, làm bạn với bầu trời sẽ giúp con người bao dung và luôn có những suy nghĩ trong trẻo. Khi trái tim của con người nhúng vào sự bao dung, bình yên thì cuộc đời sẽ không có cơ hội trở thành gánh nặng”, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chia sẻ.
Đốm lửa yêu thương
Có người bảo, trong cuộc sống có không ít những mảng đen tối, tiêu cực, nhưng cuốn sách với các nhân vật giàu tình yêu thương cũng giống như vitamin thanh lọc tâm hồn, là kháng sinh về mặt tinh thần để con người tránh xa những cái ác, cái xấu và khao khát làm những điều tốt dù là nhỏ bé. Tác giả của Làm bạn với bầu trời tâm sự, ấy chính là điều làm ông hài lòng nhất, và ngay cả khi viết cuốn sách này, các nhân vật cũng giúp ông cơ hội được thanh lọc mình để sống tốt hơn: “Và tôi biết tại sao tâm hồn tôi đẹp dần lên mỗi ngày”.
Sáng tác văn chương bao giờ cũng là câu chuyện cá nhân, và nó có những bí ẩn mà ngay cả người viết cũng không giải thích được liệu rằng có quy luật nào để nuôi dưỡng ý tưởng, cảm hứng. Mỗi năm, độc giả được đón nhận từ Nguyễn Nhật Ánh một sản phẩm văn chương, để tiếp thêm năng lượng tinh thần hướng mình về giá trị nhân văn xây đắp từ sự chân thành, mộc mạc. Bởi với Nguyễn Nhật Ánh, ông đam mê viết lách và luôn đau đáu tâm niệm nhà văn viết cho thanh thiếu niên là nhà giáo dục. Không phải nhà giáo dục thông thường mà là người mang trong mình thiên chức bẩm sinh, không rao giảng đạo đức một cách khô cứng và khiên cưỡng. Nhà giáo dục trong văn chương là khi viết, nhà văn cảm nhận điều gì là tốt, là không tốt, đưa nó vào sách một cách rất tự nhiên. “Như bố mẹ khi dạy dỗ con cái luôn nói những điều tốt để các con hiểu được, tránh những điều mà trí não non nớt của các con chưa thể tiếp thu, còn tất nhiên, sau này khi lớn lên, tự các con sẽ tiếp xúc với mặt đen tối của cuộc sống. Đó là phẩm chất giáo dục ẩn sâu trong những nhà văn viết cho lứa tuổi này, mà không chỉ tôi mà nhiều nhà văn khác đang cùng làm”.
Tiến sỹ giáo dục Nguyễn Thụy Anh từng nói về Nguyễn Nhật Ánh: “Ông thành công không phải vì ông chọn được “một thị trường văn chương” dường như đang còn thiếu, còn bỏ ngỏ, mà ông không thể không viết và có tố chất đặc biệt của người viết cho tuổi thơ. Ông viết từ nhu cầu của chính mình với tư cách là một nhà văn có khả năng chia sẻ lớn lao với tuổi trẻ bằng trải nghiệm của mình, phong cách viết của mình, ngôn ngữ của mình, và mong muốn của mình. Ông dành cuộc đời của mình viết cho tuổi nhỏ vì ông phát hiện ra mình có khả năng sống trong một tuổi thơ kéo dài bất tận và biết cách kể lại chúng khéo léo đến mức mỗi đứa trẻ đều có thể nhận thấy mình trong đó”.
Và đó là lý do trong các buổi giao lưu, ký tặng sách của Nguyễn Nhật Ánh, người ta không ngạc nhiên mà đồng cảm với những trái tim nóng lòng chờ đợi, những ánh mắt lấp lánh reo vui khi được nhìn chữ ký của nhà văn hiện lên trên trang sách thân quen… Thân quen vì đó là những trang sách chân thật như tuổi thơ của mỗi người bước vào giấy mực, tuổi thơ ấy có đúng, có sai, có vui, có buồn… nhưng đẹp theo cách riêng của nó, cách mà soi chiếu vào mỗi người được thấy lại mình, để biết yêu thương hơn. Như độc giả Lê Trần Quý Ngọc tâm sự, từ một vùng quê ở Gia Lai ra Hà Nội học tập, bạn mang theo những cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh đọc từ hồi học lớp 3, cứ đọc để lớn lên, sống tốt hơn mỗi ngày. “Có thể, đây sẽ là lần cuối cùng mình gặp bác Ánh ở Hà Nội, nhưng sẽ còn tiếp tục theo dõi trang viết của bác, cảm giác cả quãng đời của mình nhờ có những trang sách của bác mà thật đẹp”.
daibieunhandan.vn