
Đại hội đồng Liên minh Nghị viện Thế giới lần thứ 132 (IPU-132) do Việt Nam đang cai tổ chức diễn ra tại Thủ đô Hà Nội từ ngày 28.3 đến 1.4.2015 đã thành công rực rỡ, được đánh giá là một trong những kỳ Đại hội đồng IPU được tổ chức tốt nhất trong hơn 30 năm qua(1). Sau 5 ngày làm việc tích cực, trách nhiệm cao, Đại hội đồng IPU-132 đã thảo luận nhiều vấn đề quan trọng về hòa bình, dân chủ, tiến bộ, công bằng xã hội, kết quả đã thông qua 5 văn kiện chính(2). Trong đó, Tuyên bố Hà Nội với chủ đề Các mục tiêu phát triển bền vững: Biến lời nói thành hành động là văn kiện đặc biệt quan trọng, không chỉ khẳng định thành công chung của Đại hội đồng IPU-132, phản ánh được các nội dung cơ bản về cam kết, hành động của nghị viện các nước thành viên đối với các Mục tiêu phát triển bền vững sau năm 2015 (SDGs(3)) mà còn được coi “là di sản, đóng góp của Việt Nam cho toàn thế giới”. Đây sẽ là văn kiện chính thức được IPU chuyển tới Hội nghị toàn cầu các Chủ tịch Quốc hội và Nghị viện (tháng 8.2015), Hội nghị thượng đỉnh Liên Hợp Quốc về SDGs được tổ chức ngay trước thềm Đại hội đồng Liên Hợp Quốc Khóa 70 (tháng 9.2015).
Thành công của Đại hội đồng IPU-132 nói chung và việc ra Tuyên bố Hà Nội nói riêng mang dấu ấn đậm nét của chủ nhà Việt Nam trong công tác chuẩn bị; cho thấy vai trò, đóng góp của QH nước ta trong tiến trình hội nhập quốc tế vì lợi ích quốc gia, vì hòa bình, hợp tác và phát triển; thể hiện chính sách đối ngoại rộng mở, đa phương hóa, đa dạng hóa các quan hệ quốc tế và góp phần nâng cao vị thế của QH, đất nước Việt Nam trên trường quốc tế. Tuy nhiên, đi cùng với đó, Tuyên bố Hà Nội cũng đã chính thức xác lập ràng buộc và đặt ra những thách thức, trọng trách không nhỏ cho Việt Nam, nhất là QH, ĐBQH để “Biến lời nói thành hành động”.
1. Tuyên bố Hà Nội: Dấu ấn của QH Việt Nam
Dấu ấn đầu tiên phải kể đến đó là sự chủ động, tích cực và tự tin của QH Việt Nam trong việc đề nghị đăng cai tổ chức và đề xuất chủ đề chính của Đại hội đồng IPU-132. Ngay tại Đại hội đồng IPU-130 và Đại hội đồng IPU-131 diễn ra trong năm 2014 tại Geneva (Thụy Sĩ), với sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước đó, Đoàn ĐBQH Việt Nam đã đề xuất và được Đại hội đồng chấp nhận là nước chủ nhà đăng cai tổ chức Đại hội đồng IPU-132 cũng như chủ đề là Các mục tiêu phát triển bền vững: Biến lời nói thành hành động. Theo đánh giá của các thành viên IPU, đây là chủ đề hết sức quan trọng, thiết thực và rất xác đáng(4). Chủ đề này đã đề cập đúng, trúng những vấn đề mang tính thách thức toàn cầu, đang nhận được sự quan tâm của cộng đồng quốc tế(5) và phù hợp với tôn chỉ, mục đích của IPU cũng như của Liên Hợp Quốc đó là thúc đẩy hòa bình, hợp tác phát triển và bảo đảm quyền con người. Cần nhấn mạnh thêm rằng, IPU là tổ chức lớn và lâu đời, được thành lập vào năm 1889 (126 năm), với 164 nghị viện quốc gia thành viên và 10 tổ chức thành viên liên kết; trong khi đó, QH Việt Nam chỉ mới trở thành thành viên chính thức của IPU vào năm 1979 (36 năm). Vậy nên, việc Việt Nam được lựa chọn là chủ nhà đăng cai tổ chức IPU-132 đã cho thấy sự tín nhiệm, tin tưởng của IPU đối với chúng ta.
Dấu ấn tiếp theo, thật sự đậm nét đó là công tác chuẩn bị cho Đại hội đồng IPU-132 được QH Việt Nam tiến hành hết sức chủ động, chu đáo, chuyên nghiệp, kỹ lưỡng cả về phương diện tổ chức và nội dung.
Để chỉ đạo, điều hành Đại hội đồng IPU-132, chúng ta đã sớm thành lập Ban Chỉ đạo cấp Nhà nước về IPU-132(6), Ban Tổ chức IPU-132(7) và các tiểu ban. Các ban, tiểu ban này đã làm việc tích cực, nhóm họp nhiều lần để xây dựng kế hoạch, phương án, phân công nhiệm vụ và xử lý kịp thời các công việc phát sinh. Ngoài ra, để đón tiếp gần 2.000 khách quốc tế, trong đó hơn 100 vị lãnh đạo nghị viện các nước trên thế giới thì hàng nghìn tình nguyện viên cũng như đông đảo lực lượng an ninh, trật tự, y tế… đã được huy động. Kết quả cho thấy, trong tiếp xúc chính thức cũng như bên lề Đại hội đồng, các đoàn tham dự đều đánh giá công tác tổ chức của chúng ta là hết sức chu đáo, trọng thị, an toàn; khẳng định hình ảnh của Việt Nam là một đất nước yêu chuộng hòa bình và hiếu khách.
Một điểm nhấn trong công tác tổ chức Đại hội đồng lần này của Việt Nam thể hiện mong muốn xây dựng IPU ngày càng lớn mạnh, đó là với tư cách là nước chủ nhà, chúng ta đã vận động, mời được 3 nghị viện Brunei, Fiji và Nauru (chưa phải thành viên IPU) tham dự Đại hội đồng IPU-132, trong đó có nghị viện thể hiện mong muốn trở thành thành viên chính thức của IPU. Đây là thành công được IPU đánh giá rất cao, bởi có ý nghĩa quan trọng đối với uy tín, vị thế của IPU mà không phải kỳ Đại hội đồng nào cũng có được. Đối với riêng Tuyên bố Hà Nội, sự tham gia của 3 nghị việån trên đã làm gia tăng mức lan tỏa của văn kiện này, không chỉ giới hạn trong phạm vi IPU.
Song song với công tác tổ chức, QH Việt Nam cũng đã cho thấy sự chuẩn bị kỹ lưỡng về mặt nội dung. Nhiều hoạt động nghiên cứu, trao đổi và tham vấn đã được thực hiện nhằm tư vấn, hỗ trợ quá trình, từ đề xuất, thuyết minh chủ đề Đại hội đồng đến đóng góp ý kiến, thảo luận tại phiên họp toàn thể và xem xét thông qua Tuyên bố Hà Nội. Hội thảo khoa học với chủ đề Từ các mục tiêu Thiên niên kỷ 2000-2015 đến các mục tiêu Phát triển bền vững sau năm 2015: Vai trò của Nghị viện do Tiểu ban Nội dung IPU-132, Ủy ban Kinh tế của QH, Viện Nghiên cứu lập pháp thuộc UBTVQH và Liên Hợp Quốc phối hợp tổ chức tại Hà Nội ngày 17.3.2015 là một trong những hoạt động nổi bật. Với sự tham gia của hơn 150 đại biểu trong và ngoài nước(8), Hội thảo đã nghiên cứu, trao đổi, thảo luận làm rõ những vấn đề liên quan về kết quả thực hiện Mục tiêu phát triển Thiên niên kỷ giai đoạn 2000-2015 (MDGs(9)) trên thế giới và ở Việt Nam cũng như tiến tới xây dựng, thực hiện SDGs. Kết quả Hội thảo đã được biên tập thành tài liệu tham khảo cung cấp thêm thông tin phục vụ Ban Tổ chức IPU-132, Tiểu ban Nội dung IPU-132, các thành viên của Đoàn ĐBQH Việt Nam trong quá trình đóng góp ý kiến xây dựng, thảo luận về chủ đề Các mục tiêu phát triển bền vững: Biến lời nói thành hành động. Tại Phiên thảo luận toàn thể của Đại hội đồng IPU-132, Trưởng đoàn đại biểu nước chủ nhà Việt Nam, Phó chủ tịch QH Tòng Thị Phóng đã có bài phát biểu quan trọng thể hiện sự quan tâm, quan điểm quốc gia về SDGs và đề xuất những kiến nghị cho IPU, nghị viện các quốc gia thảo luận, xem xét. Nhìn chung, các ý kiến đóng góp của Đoàn Việt Nam đã nhận được sự đồng thuận, đánh giá cao của các thành viên và một số nội dung đã được phản ánh trong Tuyên bố Hà Nội. Có thể kể đến một số đề xuất của Việt Nam như:
(i) Ở phạm vi toàn cầu, nên có những chuẩn mực chung mang tính phổ cập, toàn diện để áp dụng cho tất cả các quốc gia nhưng phải dựa trên nền tảng cốt lõi là hòa bình, an ninh quốc tế, sự tôn trọng đầy đủ Hiến chương Liên Hợp Quốc và luật pháp quốc tế;
(ii) Cần nâng cao nhận thức của mọi tầng lớp nhân dân về SDGs, kể cả những đối tượng nghèo và dễ bị tổn thương để họ hiểu họ là trung tâm, vừa động lực, mục tiêu, vừa là lực lượng để thực hiện SDGs;
(iii) Cần tôn trọng sự khác biệt giữa các quốc gia về điều kiện kinh tế, xã hội, văn hóa và cách tiếp cận địa phương đối với vấn đề phát triển bền vững. Mỗi quốc gia nên nội luật hóa SDGs để có lộ trình hoàn tất được các mục tiêu cũng như có cơ chế phân bổ nguồn lực và giám sát thực hiện. Đây là kinh nghiệm của Việt Nam từ thực tiễn thực hiện MDGs nhận được sự đánh giá cao của Liên Hợp Quốc và IPU.
Có thể khẳng định, những dấu ấn trong công tác chuẩn bị trên đây của Việt Nam đã góp phần quan trọng mang lại thành công rực rỡ của Đại hội đồng IPU-132 nói chung và đối với Tuyên bố Hà Nội nói riêng. Theo đánh giá của Lãnh đạo IPU và các đại biểu tham dự Đại hội đồng IPU-132, chúng ta đã hết sức thành công trong việc mở rộng IPU, đưa hình ảnh của IPU đến gần hơn với nhân dân và đã nâng tầm tiêu chuẩn tổ chức của một kỳ Đại hội đồng IPU. Tuy nhiên, cùng với việc ra Tuyên bố Hà Nội, nghị viện các nước thành viên IPU, trong đó có nước chủ nhà Việt Nam cũng đã chính thức xác lập tính ràng buộc và đặt ra những trọng trách để thực hiện các cam kết về SDGs.
2. Tuyên bố Hà Nội: Trọng trách của QH Việt Nam
Tuyên bố Hà Nội được thông qua tại phiên bế mạc Đại hội đồng IPU-132, là văn kiện thể hiện nguyện vọng và cam kết của IPU và các nghị viện thành viên trong việc xây dựng và thúc đẩy thực hiện những mục tiêu phát triển bền vững (SDGs) mà Liên Hợp Quốc đang xây dựng cho đến năm 2030(10). Cần phải nhấn mạnh, SDGs là vấn đề đang nhận được sự quan tâm đặc biệt ở phạm vi toàn cầu. Nếu được thông qua, SDGs sẽ là văn kiện quan trọng nhất của Liên Hợp Quốc trong năm nay thể hiện tuyên bố, cam kết của các quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc trong việc chung tay xây dựng một “thế giới hòa bình, không còn đói nghèo, để cho hành tinh xanh và bền vững”(11); được kỳ vọng sẽ mang tính đột phá, mở ra một thời kỳ phát triển mới cho toàn nhân loại. SDGs đang được đề xuất gồm 17 mục tiêu với 169 chỉ tiêu cụ thể xoay quanh 3 trụ cột của phát triển bền vững đó là kinh tế - xã hội - môi trường; là sự kế thừa, phát triển và nâng tầm 8 Mục tiêu thiên niên kỷ (MDGs) giai đoạn 2000-2015; đồng thời, bổ sung những mục tiêu mới, quan trọng cho giai đoạn từ sau năm 2015.
Tuyên bố Hà Nội gồm 4 phần, thể hiện một cách cô đọng nhất nhận thức, tầm nhìn, cam kết và hành động của IPU về SDGs. Có thể khái quát một số nội dung chính của Tuyên bố Hà Nội như sau:
Lời nói đầu thể hiện bối cảnh, sự cần thiết và ý nghĩa của Tuyên bố Hà Nội, trong đó nhấn mạnh, việc thông qua chương trình phát triển mới giai đoạn sau 2015 và những mục tiêu phát triển bền vững sẽ đem lại một cơ hội có một không hai để ứng phó với các thách thức toàn cầu, sử dụng cách tiếp cận phổ cập và toàn diện áp dụng cho tất cả các quốc gia và gắn vấn đề xóa đói nghèo với phát triển bền vững;
Tuyên bố Hà Nội thể hiện tầm nhìn, phát triển bền vững phải lấy người dân làm trung tâm dựa trên việc thực hiện tất cả các quyền con người, nhằm xóa nghèo dưới mọi hình thức, xóa bỏ bất bình đẳng, từ đó trao quyền cho mỗi cá nhân phát huy được hết tiềm năng của họ. Tuyên bố nhìn nhận, xóa đói nghèo, phát triển bền vững là trách nhiệm chung và để đạt được các mục tiêu, đòi hỏi phải có hòa bình và an ninh quốc tế, dựa trên sự tôn trọng đầy đủ Hiến chương Liên Hợp Quốc và luật pháp quốc tế;
Qua Tuyên bố Hà Nội, các thành viên IPU cũng cam kết, thông qua SDGs và coi đây như một khuôn khổ mang tính chuyển đổi giúp thúc đẩy quá trình đưa ra quyết sách ở tất cả các quốc gia; đồng thời, mỗi nước phải nỗ lực hết mình để bảo đảm hoàn tất được các mục tiêu thông qua việc phổ biến các mục tiêu cho cử tri của mình, tăng cường vai trò quốc gia làm chủ các mục tiêu và nội luật hóa những mục tiêu đó, trong đó có vấn đề phân bổ ngân sách;
Tuyên bố Hà Nội nêu rõ hành động, “Là nghị sĩ, chúng ta phải ủng hộ những nỗ lực nhằm hoàn tất những mục tiêu trên cơ sở tôn trọng đặc điểm riêng của mỗi quốc gia. Trách nhiệm của chúng ta là rõ ràng, đó là bảo đảm các Chính phủ có trách nhiệm với những mục tiêu mà họ cam kết thực hiện, và bảo đảm các luật và ngân sách liên quan được thông qua”. Các thành viên cũng cam kết ủng hộ thực hiện các mục tiêu ở cấp độ toàn cầu, bằng mọi biện pháp có thể để đóng góp ý kiến và tham gia, phối hợp thực hiện các lĩnh vực hoạt động của Liên Hợp Quốc.
Với tầm nhìn, cách tiếp cận mới và những cam kết, hành động mạnh mẽ, cụ thể như vậy càng cho thấy ý nghĩa của Tuyên bố Hà Nội và thành công rực rỡ của Đại hội đồng IPU-132. Tuy nhiên, văn kiện này chỉ thật sự mang lại giá trị khi được tôn trọng và thực thi ở các quốc gia, đúng như chủ đề của Tuyên bố Hà Nội đó là phải “Biến lời nói thành hành động”. Nhấn mạnh khía cạnh này, tại phiên bế mạc, Chủ tịch IPU Saber Chowdhury đã phát biểu: Món quà vinh danh Việt Nam chính là hành động thực thi Tuyên bố Hà Nội, cũng như các nghị quyết mà Đại hội đồng đã thông qua.
Về phía Việt Nam, chúng ta cần phải hành động ngay để nhanh chóng biến Tuyên bố Hà Nội - những cam kết về một chủ đề mang tầm vóc lớn lao, thấm đẫm tính thời sự không chỉ đối với quá trình phát triển toàn cầu, mỗi châu lục, mà còn đối với từng quốc gia thành viên, trong đó có Việt Nam thành hiện thực. Trong thời gian tới, Việt Nam, đặc biệt là Quốc hội, Chính phủ cần thể hiện trọng trách của mình thông qua các hành động sau đây:
Một là, từ nay đến khi Liên Hợp Quốc thông qua SDGs, dự kiến vào tháng 9.2015, cần tiếp tục nỗ lực hơn nữa trong việc thực hiện MDGs để đạt kết quả tốt nhất; tiến hành tổ chức tổng kết cấp quốc gia về việc thực hiện MDGs, làm cơ sở, tiền đề cho SDGs. Đồng thời, với vai trò là thành viên của IPU, thành viên của Liên Hợp Quốc, cần tiếp tục chủ động, tích cực trong việc ủng hộ và tham gia quá trình xây dựng, thông qua SDGs; chuẩn bị đầy đủ, kỹ lưỡng các nguồn lực cần thiết để đàm phán, quốc gia hóa và tiến tới thực hiện SDGs sau khi được Liên Hợp Quốc thông qua;
Hai là, ngay từ lúc này, cần chú trọng hơn công tác tuyên truyền, phổ biến SDGs; đẩy mạnh sự tham gia, hợp tác của người dân trong quá trình xây dựng, đàm phán, thực hiện và giám sát thực hiện SDGs. Điều này không chỉ giúp Quốc hội, Chính phủ, các bộ, ngành chủ động trong việc tổ chức thực hiện SDGs mà còn là cơ sở để xã hội hóa, giúp việc triển khai thực hiện SGD được nhanh chóng, thuận lợi và chất lượng, hiệu quả;
Ba là, sau khi SDGs được thông qua, Quốc hội cùng với Chính phủ, các cơ quan, tổ chức hữu quan cần phối hợp xây dựng Chương trình hành động quốc gia về thực hiện SDGs, trong đó cụ thể hóa hơn nữa các mục tiêu SDGs phù hợp với Việt Nam và có sự phân công, phân nhiệm rõ ràng giữa Quốc hội, Chính phủ, từng bộ, ngành và địa phương;
Đối với QH: QH, các cơ quan của QH, ĐBQH cần đưa SDGs vào chương trình hành động của mình, có thể là chủ đề thảo luận tại Hội trường hoặc ra một Nghị quyết riêng về vấn đề này. Cụ thể hóa và lồng ghép việc thực hiện SDGs vào ba chức năng cơ bản của Quốc hội là lập pháp, giám sát tối cao và quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước. Trong đó, tập trung vào các nhiệm vụ, quyền hạn sau: (1) Đưa vào chương trình và kịp thời sửa đổi, bổ sung hoặc ban hành mới các văn bản pháp luật có liên quan tới SDGs và giám sát việc thực hiện, điển hình là các nghị quyết về kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội; (2) Thông qua phân bổ ngân sách nhà nước và quyết định dự án, công trình trọng điểm quốc gia để bố trí nguồn lực hợp lý, ưu tiên các lĩnh vực, đối tượng có liên quan đến SDGs; (3) Giám sát việc thực hiện SDGs thông qua xem xét báo cáo, tổ chức đoàn giám sát hoặc chất vấn tại Kỳ họp Quốc hội, Phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, giải trình tại Phiên họp của Hội đồng Dân tộc, các Ủy ban của Quốc hội.
Đối với Chính phủ: Chính phủ, các bộ, ngành với vai trò chủ đạo, then chốt và trực tiếp trong việc triển khai thực hiện SDGs, cần chủ động xây dựng, trình Quốc hội các dự luật cần sửa đổi, bổ sung, ban hành mới; ban hành văn bản quy phạm pháp luật để cụ thể hóa luật; báo cáo Quốc hội tình hình thực hiện và có văn bản phân công trách nhiệm cụ thể cho từng bộ, ngành, trong đó có đơn vị đầu mối giúp Chính phủ theo dõi chung. Các bộ, ngành có liên quan trực tiếp đến SDGs cũng cần xây dựng Chương trình hành động thực hiện SDGs cho mình trình Chính phủ phê duyệt, sau đó thực hiện và tổ chức đánh giá, kiểm tra;
Bốn là, có thể nghiên cứu thành lập Ủy ban Quốc gia hoặc thành lập một Ủy ban lâm thời của Quốc hội về SDGs làm đầu mối triển khai, theo dõi việc thực hiện SDGs trên phạm vi toàn quốc. Đây cũng là kinh nghiệm của một số quốc gia khi thực hiện MDGs. Đồng thời, tiếp tục tăng cường đổi mới cơ cấu tổ chức, phương thức hoạt động của các tổ chức, cơ quan quản lý nhà nước có liên quan trực tiếp tới SDGs theo hướng quy định cụ thể nhiệm vụ, quyền hạn, xác định rõ trách nhiệm và nâng cao năng lực, hiệu quả; bố trí nguồn nhân lực để theo dõi và thực hiện SDGs ở các bộ, ngành và địa phương;
Năm là, để thực hiện thành công SDGs và duy trì các kết quả đạt được thì nguồn lực tài chính giữ vai trò đặc biệt quan trọng. Vì vậy, Quốc hội, Chính phủ cần phải chủ động bố trí nguồn ngân sách nhà nước một cách hợp lý, nhất là trong điều kiện kinh tế đất nước còn gặp nhiều khó khăn và tình hình giảm sút nguồn vốn tài trợ. Một giải pháp cần chú trọng trong việc thực hiện SDGs đó là cần đẩy mạnh, mở rộng hợp tác công tư và xã hội hóa để thu hút sự tham gia của khối tư nhân, doanh nghiệp, các tổ chức xã hội. Bên cạnh đó, cần tăng cường hơn nữa sự phối hợp, chặt chẽ giữa các cơ quan, tổ chức hữu quan trong quá trình thực hiện SDGs để tăng tính hiệu lực, hiệu quả và tối đa hóa nguồn lực.
Tuyên bố Hà Nội về những mục tiêu phát triển bền vững chứa đựng những giá trị cao cả, nhân văn mang tính toàn cầu, phổ cập và thiết thực. Thực hiện nghiêm túc, đầy đủ các cam kết, hành động trong Tuyên bố Hà Nội về SDGs chắc chắn sẽ mang lại sự phát triển phồn vinh, thịnh vượng, lâu bền cho tất cả các quốc gia và cuộc sống ấm no, tươi sáng đến mỗi người dân trên toàn thế giới. Đây cũng là mong muốn, mục tiêu, cam kết thể hiện bản chất tốt đẹp của chế độ, Nhà nước ta trong suốt chiều dài lịch sử và trong quá trình đổi mới xây dựng nhà nước pháp quyền Việt Nam Xã hội chủ nghĩa, của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân.
Đoàn kết, quyết tâm, nỗ lực và chủ động hành động, nhất định Việt Nam sẽ thành công trong việc thực hiện các mục tiêu phát triển bền vững.
_______________
1. Nhận xét của Ngài Saber Chowdhury, Chủ tịch IPU và Ngài Martin Chungong Tổng thư ký IPU.
2. Ngoài Tuyên bố Hà Nội, các Nghị quyết sau đã được thông qua: (1) Chiến tranh mạng - mối đe dọa nghiêm trọng đối với hòa bình và an ninh toàn cầu; (2) Định hình cơ chế mới về quản trị nguồn nước: Thúc đẩy hành động của Nghị viện về vấn đề nước; (3) Nghị quyết về Luật pháp quốc tế trong vấn đề chủ quyền quốc gia, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau và quyền con người; (4) Hợp tác nghị viện chống lại Nhà nước Hồi giáo (IS) tự xưng và nhóm khủng bố Boko Haram chống lại dân thường, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em.
3. SDGs là viêt tắt của cụm từ Sustainable Development Goals.
4. Ông Nagendra Singh, Đại biểu Quốc hội Ấn Độ; Ông Peter Odeke, Cán bộ truyền thông cấp cao, Quốc hội Uganda và Đại biểu Quốc hội Sierra Leone.
5. Hội nghị Thượng đỉnh Liên Hợp Quốc về phát triển bền vững (Rio+20) vào tháng 6.2012 tại thành phố Rio de Janeiro của Brazil, thu hút sự tham dự của hơn 90 nguyên thủ và đại diện 191 trong tổng số 193 thành viên Liên Hợp Quốc với trọng tâm chính là thảo luận các biện pháp thúc đẩy công cuộc xóa đói, giảm nghèo, bảo vệ môi trường và phát triển bền vững.
6. Trưởng ban Chỉ đạo là Chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng, các thành viên khác là cán bộ cao cấp và đứng đầu các bộ, ngành có liên quan như Ngoại giao, Công an, Y tế…
7. Trưởng ban Tổ chức là Phó chủ tịch QH Tòng Thị Phóng, các thành viên khác là lãnh đạo các Ủy ban của QH như Ủy ban Đối ngoại, Ủy ban Kinh tế, Ủy ban Về các vấn đề xã hội…
8. Gồm các chuyên gia đến từ Liên Hợp Quốc (5 tổ chức thành viên); một số Ủy viên UBTVQH; thành viên Đoàn ĐBQH Việt Nam tham dự IPU-132; thành viên Tiểu ban Nội dung IPU-132; đại diện lãnh đạo của các Ủy ban của QH và nhiều ĐBQH; và đại diện lãnh đạo nhiều bộ, cơ quan ngang bộ liên quan trực tiếp đến SDGs như: Kế hoạch và đầu tư; Y tế, Giáo dục, Ngoại giao, Tư pháp, Khoa học và công nghệ, Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, Công thương, Ủy ban Dân tộc, v.v.
9. MDGs là viết tắt của cụm từ Tiếng Anh “Millennium Development Goals”.
10. Phát biểu bế mạc của Chủ tịch QH Việt Nam, Chủ tịch IPU-132 Nguyễn Sinh Hùng.
11. Phát biểu của Phó thủ tướng Vũ Đức Đam tại Hội thảo “Từ MDGs đến SDGs: Kế thừa thành tựu của ViệtNam cho Chương trình nghị sự phát triển bền vững sau năm 2015”, Hà Nội, 17.4.2015.
Pgs.Ts Đinh Xuân Thảo
Viện trưởng Viện Nghiên cứu lập pháp,
Thành viên Tiểu ban Nội dung IPU-132