
Trong số 67 đài phát thanh - truyền hình của cả nước, có 3 đài ở Trung ương (Đài truyền hình Việt Nam, Đài Tiếng nói Việt Nam và Đài Truyền hình kỹ thuật số VTC), 62 tỉnh, thành phố đều có đài phát thanh - truyền hình, riêng TP Hồ Chí Minh có Đài truyền hình TP Hồ Chí Minh và Đài Tiếng nói nhân dân TP Hồ Chí Minh. Số lượng kênh phát thanh, truyền hình quảng bá tại ViệtNam là 180 kênh (trong đó 105 kênh truyền hình quảng bá và 75 kênh phát thanh quảng bá). Hiện nay còn có kênh truyền hình Thông tấn xã, kênh truyền hình An ninh, kênh truyền hình Quốc phòng, kênh truyền hình Nhân dân, kênh truyền hình Quốc hội. Ngoài hệ thống truyền hình quảng bá, hệ thống truyền hình trả tiền ở nước ta phát triển mạnh những năm qua bằng nhiều loại công nghệ truyền dẫn: cáp, vệ tinh, số mặt đất và công nghệ IPTV, với 73 kênh chương trình truyền hình trả tiền. Ở TP Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Thừa Thiên Huế, Phú Yên... tồn tại song song hai đài truyền hình hoạt động gần giống nhau, đó là đài phát thanh - truyền hình địa phương và trung tâm truyền hình khu vực của Đài truyền hình Việt Nam.
Đài nào cũng có lý do để tồn tại. Đại diện Đài truyền hình Việt Nam cho rằng, VTV chủ trương đầu tư phát triển các trung tâm truyền hình khu vực để bảo đảm an ninh thông tin, vì nếu không có nó, thông tin sẽ chậm hơn, không kịp thời. Có thể sau này, các trung tâm truyền hình ViệtNamtheo quy hoạch sẽ thuộc Công ty truyền dẫn khu vực. Mặc dù điều kiện của các đài địa phương hiện nay cực kỳ khó khăn, trường quay hầu như không có gì, khả năng sản xuất chương trình hạn chế, mỗi ngày chỉ sản xuất 10 phút tin tức, nhưng bỏ cũng không dễ chút nào. VTV đang xin Chính phủ cho phép VTV điều tiết một khoản đầu tư cho các đài địa phương, bởi các đài địa phương mạnh sẽ là nguồn tin cho VTV.
Tuy nhiên, để tránh gây lãng phí cho Nhà nước, cần quy hoạch hệ thống phát thanh - truyền hình một cách hợp lý, tính toán quy mô phát triển. Luật Báo chí (sửa đổi) cũng nên quy định về hoạt động của tổ chức truyền dẫn, phát sóng phát thanh, truyền hình, điện tử để tách bộ phận này khỏi các đài phát thanh - truyền hình địa phương không có tiềm lực kinh tế mạnh, thu gọn đầu mối, tránh tình trạng lãng phí do các đài chồng lấn sóng và đài nào cũng phải liên tục nâng cấp trang thiết bị như hiện nay. Mô hình củaAustralialà tổ chức mạng lưới phát sóng toàn quốc, chương trình có một số kênh nhất định, tại mỗi địa phương có chương trình mang tính địa phương đó.
Người đại biểu nhân dân